Nhân Mã 1; CT học tháng 10
KẾ HOẠCH GIÁO DỤC THÁNG 10 LỨA TUỔI MẪU GIÁO BÉ
Tên giáo viên: Lê Thị Thiện - Kiều Thị Hiền
Hoạt động |
Tuần 1 Từ 1/10 đến 5/10 |
Tuần 2 Từ 8/10 đến 12/10 |
Tuần 3 Từ 15/10 đến 19/10 |
Tuần 4 Từ 22/10 đến 26/10 |
Mục tiêu |
||||||||
Đón trẻ |
* Cô đón trẻ niềm nở, trẻ chào cô, chào bạn, cất đồ dùng cá nhân đúng nơi quy định, cho trẻ chơi đồ chơi tự chọn. * Trao đổi với phụ huynh về tình hình của trẻ(về sức khoẻ,về tâm lý của trẻ,thói quen của trẻ) Tập cho trẻ thói quen chào hỏi lễ phép khi đến lớp * Chơi đồ chơi theo góc, nhóm nhỏ,nghe đọc truyện * Cùng chơi, trò chuyện với trẻ về bản thân, gia đình trẻ và ngày 20-10 |
|
|||||||||||
Thể dục sáng |
* Thể dục sáng với nhạc thể dục bài: Đoàn tàu nhỏ xíu * Hô hấp:Thổi nơ * Tay: Đưa 2tay lên cao,ra phía trước, sang 2 bên * Lưng bụng:Cúi người về phía trước,quay người sang 2 bên * Chân:Bước lên phía trước,bước sang ngang,ngồi xổm, đứng lên |
1 |
|||||||||||
Trò chuyện
|
* Trò chuyện về những công việc của cô giáo, biết ý nghĩa của các công việc đó: Lớp mình có mấy cô? Các con biết tên những cô nào? Các con thấy các cô làm gì......? * Trò chuyện về ngôi nhà thân yêu của bé: Nhà con có mấy tầng? số nhà của con là số mấy? địa chỉ nhà con ở đâu?Con ngủ ở tầng mấy? * Trò chuyện về ngày 20-10: Nhà chúng mình có bà,mẹ , cô chú không? Chúng mình có biết ngày 20 -10 là ngày gì không? Chũng mình sẽ tặng gì cho bà, và mẹ của mình? .. * Trò chuyện về các bộ phận trên cơ thể của bé: trên cơ thể của chúng ta có nào? Mắt để làm gì? Tai để làm gì? Miệng để làm gì? Tay chúng ta để làm gì ...? * Trò chuyện về các thành viên trong gia đình : Trong gia đình các con có những ai? Bố con cao hay thấp, bố con làm ghề gì? Mẹ con có xinh không.Nhà con có em bé không? Em bé con là bé trai hay gái...? |
|
|||||||||||
Hoạt động học
|
T2 |
Tạo hình Tô theo nét chấm mờ và tô màu tranh bé gái |
Tạo hình Tô mầu bức tranh gia đình bé |
Tạo hình Tô màu bó hoa tặng cô nhân ngày 20-10 |
Tạo hình Tô màu chân dung bạn trai, bạn gái |
77 |
|||||||
T3 |
Văn học Thơ: Cái lưỡi |
Văn học Truyện: Bông hoa cúc trắng |
Văn học: Thơ: Cô dạy |
Văn học Thơ: Thăm nhà bà |
45,49 |
||||||||
T4 |
LQVT Nhận biết tay phải – Tay trái
|
LQVT So sánh chiều cao của 2 đối tượng ( Cao hơn- thấp hơn- bằng nhau ) |
LQVT Nhận biết số lượng 1-2 và đếm đến 2 |
LQVT Tạo nhóm theo 1 dấu hiệu |
26,32 |
||||||||
T5 |
Âm nhạc Dạy hát : Tay thơm tay ngoan Nghe hát: Bàn tay mẹ TC: Ai đoán giỏi |
Thể chất - VĐCB:Bật tại chỗ - TCVĐ: Tung bóng |
Âm nhạc - Dạy hát: Múa cho mẹ xem - Nghe hát: Bàn tay mẹ - TC: Nhìn hình ảnh đoán tên bài hát |
Thể chất - VĐCB: Đi theo đường hẹp- bò thấp chui qua cổng |
74,1 |
||||||||
T6 |
Khám phá Nhận biết các bộ phận trên cơ thể |
Khám phá Trò chuyện về những người thân trong gia đình bé |
Khám phá Trò chuyện và tìm hiểu về ngày 20-10 |
Khám phá Trò chuyện về ngôi nhà của bé |
57 |
||||||||
|
|||||||||||||
Hoạt động góc |
*Góc trọng tâm: - Góc xây dựng: xây ngôi nhà của bé - Chuẩn bị: Một số cây hoa, hàng rào, cầu trượt, xích đu làm bằng xốp, bìa cứng, ống hút… - Kỹ năng : Rèn cho trẻ kỹ năng xếp chồng các hình khối khác nhau. - Góc tạo hình: Tô màu đèn ông sao - Góc phân vai : Ông bà,bố mẹ,và người hàng xóm sang chơi. - Góc sác truyện: Xem sách về một số bài thơ câu chuyện có trong chủ đề. Đọc thơ kể chuyện bằng tranh, rối dẹt. |
|
|||||||||||
|
Tuần 1:
Thơ : Cái lưỡi
Tôi là cái lưỡi
Giúp bạn hàng ngày
Nếm vị thức ăn
Nào chua nào ngọt
Những gì nóng quá
Bạn chớ vội ăn
Hãy chờ một tý
Không thì đau tôi.
Bài hát: Tay thơm tay ngoan
Một tay em xòe ra
thành một bông hoa
hai tay xoè ra
thành hai bông hoa
mẹ khen đẹp qúa
hai bàn tay thơm
mẹ khen đẹp quá
hai bàn tay xinh
Tuần 2:
Sự tích bông hoa cúc trắng
Ngày xửa ngày xưa, ở một xóm vắng có nhà nọ chỉ có hai mẹ con nương tựa nhau mà sống. Còn người cha thì đã mất từ rất sớm, để lại hai mẹ con đơn côi trong túp lều nhỏ. Họ phải làm việc vô cùng vất vả thì mới kiếm vừa đủ ăn.
Vào một ngày kia, người mẹ vì làm việc quá nhiều nên bị ốm. Bà liền gọi con gái tới và bảo rằng: Cô bé vâng lời mẹ, vội vàng ra đi, cô cứ vừa đi vừa lo lắng cho mẹ của mình. Trên đường, cô vô tình gặp một cụ già tóc bạc, râu trắng. Cụ già thấy cô bé vội vã như vậy thì hỏi thăm:
– Này cô bé, cháu đi đâu sao mà lại vội thế?
Dù đương vội nhưng cô bé cũng dừng lại trả lời cụ già:
– Thưa cụ, giờ cháu đang đi mời thầy thuốc ạ, mẹ của cháu đang bị bệnh nặng.
Nghe vậy cụ già lại bảo cô bé:
– Ta chính là thầy thuốc. Vậy giờ cháu dẫn ta tới nhà cháu đi, ta sẽ khám bệnh giúp mẹ cháu.
Cô bé hết sức vui mừng, dẫn đường cho cụ già về nhà mình. Đến nơi, cụ già liền khám bệnh cho mẹ của cô. Sau đó thì cụ già mới bảo cô bé là:
– Bệnh của mẹ cháu đã nặng lắm rồi. Nhưng ta sẽ cố gắng hết sức để có thể chữa khỏi bệnh cho mẹ cháu. Giờ thì cháu phải đi ngay ra chỗ gốc đa ở đầu rừng, cháu sẽ thấy gần đó có bông hoa màu trắng, sau đó cháu hãy đem bông hoa về đây.
Ngoài trời bây giờ đang rất là lạnh. Mà cô bé của chúng ta chỉ mặc có một chiếc áo rất mỏng ở trên người. Nhưng thương mẹ, cô cứ đi mãi, đi mãi, cho đến khi đôi chân đã mỏi nhừ thì cô mới tới được chỗ gốc đa nơi đầu rừng như lời chỉ của cụ già kia.
Khi cô nhìn ngó xung quanh thì thấy ngay ở bụi cây gần đó có một bông hoa màu trắng rất là đẹp. Không chần chừ lâu, cô bé hái bông hoa, nâng niu nó trên tay như là vật quý. Đột nhiên cô bé lại nghe thấy có tiếng nói của cụ già đang văng vẳng ở bên tai mình:
– Bông hoa có bao nhiêu cánh nghĩa là mẹ cháu sống được bấy nhiêu ngày.
Cô bé lập tức nhìn xuống bông hoa và cẩn thận đếm từng cánh một:
– Một cánh, hai cánh, ba cánh, bốn cánh… hai mươi cánh. Trời ơi! Nghĩa là mẹ mình chỉ còn có thể sống được hai mươi ngày nữa sao?
Sau một hồi suy nghĩ thì cô bé liền ngồi xuống, nhẹ nhàng xé từng cánh hoa ra thành rất nhiều sợi nhỏ khác. Và mỗi sợi nhỏ ấy lại trở thành một cánh hoa vừa dài vừa mượt. Từ bông hoa chỉ có hai mươi cánh giờ đã trở thành bông hoa có vô vàn là cánh hoa.
Sau đó cô bé mới đem theo bông hoa chạy nhanh về nhà. Về đến nơi cô đã thấy cụ già kia đứng ngay cửa để chào đón mình. Cụ già tươi cười mà nói với cô rằng:
– Mẹ của cháu khỏi bệnh rồi đấy. Đó chính là phần thưởng cho lòng hiếu thảo, ngoan ngoãn của cháu!
Kể từ đó về sau, hằng năm cứ vào mùa thu là những bông hoa có nhiều cánh lại đua nhau nở rộ, vô cùng xinh đẹp. Và người ta đặt tên cho chúng là bông cúc trắng, nó là biểu tượng cho lòng hiếu thảo của con cái đối với cha mẹ.
Tuần 3:
Thơ : Cô dạy
Mẹ, mẹ ơi ! Cô dạy :
Phải giữ gìn đôi tay,
Bàn tay mà dây bẩn,
Sách, áo cũng bẩn ngay.
Mẹ, mẹ ơi ! Cô dạy :
Cãi nhau là không vui,
Cái miệng nó xinh thế
Chỉ nói điều hay thôi.
Phạm Hổ
bài hát: Múa cho mẹ xem
Hai bàn tay của em đây em múa cho mẹ xem.
Hai bàn tay của em như hai con bướm xinh xinh.
Khi em giơ tay lên là bướm xinh bay múa.
Khi em đưa tay xuống con bướm đậu trên cành hồng